Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản.Chả nghĩ nhiều cho ai được.Bố mẹ con cũng buồn.Rồi bảo cảm ơn ta đi.Chưa thấy anh con rể nào vốn đầy rẫy những cơn ợ hơi của đờ mẹ với như kặc trong bao tử tâm hồn bảo với bố vợ vênh váo: Họ hàng nhà anh kinh bỏ mẹ (Tướng về hưu-Nguyễn Huy Thiệp).Đến nơi, mẹ tôi xin lỗi ông ta.Và tỉ lệ này không phải tỷ lệ chung cho cộng đồng, khi mà có được một vé vào sân không dễ.Nhưng nhiều năm qua, tôi không có điều đó với phụ nữ.Thi thoảng chúng bay rợp trời.Bật dậy ngay là tỉnh thôi.
