Ông nói rằng xúc cảm là phản ánh của tâm trí in vào cơ thể.Thời gian không thể tách rời khỏi thế giới thị hiện cũng giống như cái Bây giờ phi thời gian và cõi Bất thị hiện vậy.Và bên trong cái tĩnh lặng đó có một niềm vui tế nhị mà mãnh liệt, rồi tình yêu và sự thanh thản tuôn trào ra.Thời gian và tâm trí không thể tách rời nhau được.Gánh nặng thời gian đã tích lũy ngày càng trầm trọng thêm trong tâm trí con người.Bạn đang biến khoảnh khắc hiện tại thành kẻ thù.Họ có thể nói: “Đóa hoa mới đẹp làm sao”, nhưng đó chỉ là việc gán ghép, xếp loại một cách máy móc của tâm trí mà thôi.“Cách thức” luôn quan trọng hơn “việc cần được thực hiện”.Nếu bạn thực hiện đúng như vậy, người bạn đời không thể chung sống với bạn mà vẫn còn vô minh.Nó chỉ có thể tồn tại khi bạn vắng mặt, khi bạn không trụ ý vào hiện tiền.