Không ai mời tôi mua hết mà tự ý tôi, tôi ngỏ ý mua về dùng trong nhà thương của tôi".Bạn coi hai cặp gặp nhau ngoài đường: hai người đàn ông họ chỉ ngó nhau thôi, còn hai người đàn bà thì ngắm nghía tỉ mỉ quần áo, trang sức của nhau.Dân gian kêu nài đủ cách mà vô hiệu.Câu chuyện đó xảy ra hồi chiều, trước khi kíp làm đêm tới xưởng.Chúng tôi không quên ông.Mắt lòa, cụ không trông rõ hình, nhưng câu hỏi độc nhất của cụ là: "Trong hình bà bận áo gì, cháu?".Cho nên tôi tự tiện lại hỏi ý kiến ông.kể lại: "Lúc đó, trong phòng im lặng như tờ, không khí lạnh ngắt như băng.Trong một bữa tiệc, ông khách ngồi bên tay mặt tôi quả quyết rằng câu "Có một vị thần nắm vận mạng của ta, ta cưỡng lại không được" là ở trong Thánh kinh."Quả thật tên tôi hơi lạ.
