Tôi thích họ là chính họ, tự do suy nghĩ và tự do bàn luận.Lắng nghe bằng đôi tai và thể hiện sự quan tâm bằng đôi mắt.Hoặc nếu thoáng thấy người quen ở gần đó, ví dụ bạn đó tên là Stancey chẳng hạn, thì bạn có thể hô lên: Stacey này, bạn có biết Bill không?.Các bạn có biết vì sao không? Vì bài hát này hơi thảm thiết…?Những người khách bộ hành nhìn vào cửa kính và thấy một người đàn ông đang gục đầu xuống bàn, cạnh cái micro.Thế là Rầm!, Benny sụp bẫy ngay tức khắc.Vì thế cho dù bạn có đang nói chuyện với một vị giáo sư đại học lẫy lừng danh tiếng, hay một phi hành gia từng bay trong vũ trụ, hay thống đốc điều hành cả địa phương của bạn, thì cũng không lấy thế làm sợ sệt.Sau khi bình tĩnh lại, ông nhắc tôi rằng linh mục thì sống độc thân và không cưới vợ.Tôi vẫn còn nhớ vào cuối những năm 1960, khi tôi đang phụ trách chương trình trò chuyện trên radio mỗi tối ở đài WIOD.Biết rõ lúc nào cần nhấn mạnh.
