Tôi sắp thành một Frank Norris hoặc Jack London hoặc Thomas Hardy thứ nhì.Tôi giữ chiếc còi ấy làm kỷ niệm để nhớ một người đã biết coi rẻ những chuyện lặt vặt.Cho nen có thể làm được việc thiện nào, có dịp tỏ được lòng vị tha thì phải làm ngay.Chúa đã dạy một bài học thực nghiệm vô giá.Sáng thứ hai, tôi có thể lại hãng như thường lệ.Hơn nữa, lại có thì giờ để nghỉ ngơi và đi dạo phố.Tôi hỏi ông: "Thanh niên đi kiếm việc thường có lỗi lầm nào nhất?" Ông đáp: "Họ không biết họ thích việc gì hết.Anh Paul Kern cũng nằm lên giường, nhắm mắt, nghỉ ngơi, nhưng không ngủ.Chú ý với lo lắng khác nhau ra sao? Tôi xin giảng: Một lần đi ngang qua một con đường đông ngẹt xe cộ ở Nữu Ước, tôi phải để ý tới cử động của tôi, nhưng tôi không lo.Trong nhiều hãng, có những nhân viên chuyên môn mua đồ cách nào lợi nhất cho hãng.