Chắc chắn người đối diện sẽ nhìn lại bạn bằng một đôi mắt hình viên đạn.(Việc gặp ông giám đốc Marshall Simmonds cũng do tình cờ chứ tôi đâu có quen biết gì ông ta.Các nhà chính trị thường có thói quen này, nhất là những lúc bắt đầu.Đặt ra càng nhiều tình huống càng tốt.Người đầu tiên tôi muốn nói đến là ca sĩ Frank Sinatra.Lúc ấy tôi vừa cảm thấy vinh dự vừa cảm thấy bối rối vì tôi thật sự không biết mình phải nói gì.Nhiều người nói tiếng Anh có thói quen dùng hoài hai từ you know (bạn biết không).Ông không bao giờ ngại cười lẫn không ngại lấy bản thân mình ra để chọc cười thiên hạ.Có một quy tắc hết sức đơn giản là: Hãy nói chuyện với những người dưới quyền theo cái cách mà bạn muốn ông chủ nói chuyện với mình.Một ngày nọ anh bạn Miami của tôi, Jim Bishop, đến chương trình Larry King Live với tư cách là một khách mời.