(32) Vô Ngã: Chúng ta thường hiểu một cách sai lạc rằng có Ngã, có một “Cái Tôi” biệt lập, không dính gì đến đời sống quanh ta, do đó ta tạo ra rất nhiều khổ đau cho chính mình và cho những người chung quanh.Cái Đó cũng chính là tinh chất của tất cả những thiên hà và mỗi ngọn cỏ; của tất cả những bông hoa, cây cối; chim chóc và tất cả mọi vật thể khác.Bất hạnh hay một vấn đề gì khác của bạn không thể tồn tại trong Phút Giây Này.Đối với tự ngã, cái Tôi là tích cực hay tiêu cực là chuyện không thành vấn đề.Bạn chỉ nhận biết, nhưng không hề suy tư.Do đó, khi hình hài này đến thơi kỳ chấm dứt, đó là một sự giải thoát.Tương tự như thế, không phải ta cần phải có một cái gì đó không bị biến đổi và trường cửu để cho tính vô thường của mọi thứ được hiển bày? Nói một cách khác: Nếu mọi thứ, kể cả chính bạn, là vô thường, lúc đó liệu bạn có cách nào để nhận thức được tính vô thường này? Có phải nhờ chính bạn nhận thức được và chứng kiến tính mau tàn hoại của vạn vật, kể cả hình hài của chính bạn, mà bạn nhận ra rằng có một cái gì đó ở trong bạn không bị chi phối bởi quy luật vô thường?Chúng ta thường không dám đối diện với sự kết thúc hay chung cuộc của một việc gì, vì mỗi sự chung cuộc là một cái chết nhỏ.Bạn sẽ dễ thành công ở bên ngoài hơn khi nào bạn dadx thành công ở bên trong.Đó chính là Sự Sống Duy Nhất vô hình tướng.