Bị nghi ngờ cũng đáng.Qua ngần ấy năm, mới trào được vài giọt thôi ư? Rồi vụt rơi xuống đất.Bác sẽ không biết buổi chiều hôm qua, sau khi đá bóng, ra vòi nước táp những luồng nước máy lên mặt, vuốt lên đầu; lấy nước trong xô nước chè thua độ vừa tan hết thanh đá to tướng phả lên mặt lần nữa; rồi phóng xe trên đường, bạn có một cảm giác sảng khoái hiếm hoi.Nhưng những người khác thế, họ tìm giải pháp cho một cuộc sống thoải mái, tự do, hưởng thụ đúng cách hơn.Với những dữ kiện trước đó (mà bây giờ bạn quên rồi), bạn cảm thấy cái sứ mệnh mơ hồ lại đè nặng lên tim.Bác ta cũng sẽ trắng bệch, hoảng loạn theo.Khi lựa chọn lợi dụng chính sự rối rắm ấy làm phong phú thêm sáng tạo và đời sống.Chỉ có nó mới biết những gì nó để rơi là gì.Vậy thì thuyết phục bác lần nữa nhé.Đó là một quá trình lao động và tích lũy ròng ròng của trí tưởng tượng.
