Năm 1898, Joe Farley chết một cách bất ngờ, để lại vợ góa và ba con côi với vài trăm đồng bạc vốn.Hãng biết rằng tính không lộn.Trong những vấn đề quan trọng nhất.Câu chuyện đó xảy ra hồi chiều, trước khi kíp làm đêm tới xưởng.Nếu ông muốn mỗi bữa cơm thường là một bữa tiệc, thì xin ông đừng bao giờ chê bà nhà nấu nướng vụng; đừng bao giờ bực mình mà so sánh những món của bà làm với những món của cụ bà làm hồi xưa.coi, ông này bằng lòng.Và gì nữa, chắc các bạn đã đoán được.Ông có cách không buộc trả lời mà chúng cũng trả lời lập tức.Một văn sĩ nói: "Biết phép lịch sự nghĩa là biết vượt tầm con mắt đừng thèm ngó bức hàng rào đổ nát trước mặt, mà ngắm những bông hoa nở trong vườn phía sau hàng rào đó".Vì tôi thấy ông có những đức tính đó, cho nên tôi mới dám xin ông giúp cho tôi một việc là cậy ông sửa lại đơn hàng.