Viết cuốn sách này, tôi muốn chỉ bạn các dùng đầy đủ thì giờ để đạt tới mục đích lớn là sống, sống một cách khác cây cỏ.Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá.Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Trong việc quyết định hoặc thay đổi nguyên tắc và trong lúc hành động, sách giúp ta được nhiều việc.Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.Người ta phải thăm bạn bè.Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Nhưng nếu tôi lấy trường hợp một viên chức Luân Đôn làm việc sở từ mười giờ sáng đến sáu giờ chiều (Tại Anh các sở làm việc một hơi như vậy cho những người ở xa sở đỡ tốn công đi về; giữa trưa được nghỉ một giờ để ăn cơm) và sáng mất 50 phút tới sở, chiều mất 50 phút về nhà, thì trường hợp đó cũng gần được là trường hợp trung bình.Hễ làm không đổ mồ hôi thì nó không bằng lòng.
