Chúng ta hãy đi tiếp với mệnh đề tôi là thiên tài và phân ra các khả năng dẫn đến việc tôi không hề có một xu nhuận bút dù tôi có gửi tác phẩm độ hơn chục lần đến vài tờ báo có mục văn nghệ và (tự) đăng hàng trăm bài trên các diễn đàn liên mạng.Còn bây giờ leo thang cũng mỏi.Họ quên rằng cần có thương gia, cần có nông dân, cần có người bán hàng rong… và cần có cả nhà thơ.Cái nồi inox đen sì.Mặc kệ? Mặc kệ làm sao được! Phải đi trình báo.Chúng ta có hai cái rỗng.Cũng như chống lại nguy cơ bị tuyệt chủng.Đúng vào lúc họ cần một niềm tin.Hơn nữa, họ không thông minh đến thế đâu.Cái khác ở đây cứ để mập mờ như vậy vì khó định nghĩa.
