Cả hai chẳng khác biệt nhau cho lắm.Lúc ấy thứ duy nhất thực sự quan trọng thiếu vắng trong cuộc sống của bạn chính là tri kiến về cái tôi sâu thẳm của bạn – cái thực tại vô hình và bất hoại của bạn.Vâng phục là chấp nhận cái đang là mà nội tâm không có bất cứ nghi ngại gì cả.Xin hỏi bạn một điều: liệu bạn có thể tự do thoát khỏi tâm trí của bạn bất kỳ lúc nào bạn muốn không? Bạn có tìm thấy chiếc nút “tắt” để bắt tâm trí bạn ngưng hoạt động không?Một vài cái quầng thậm chí còn thôi thúc chủ nhân của chúng phải tự sát.Nếu bạn biết chỗ nhìn, bạn sẽ thấy nó ở khắp nơi.Cái quầng này sống ký sinh bên trong bạn nhiều nâm, tiêu thụ năng lượng của bạn, khiến cho cơ thể bạn mang bệnh tật, và làm cho cuộc đời bạ thật khốn đốn.Dĩ nhiên, bạn không ý thức được điều này và sẽ cả quyết rằng mình nào có muốn khổ đau.Điều đó không thể thực hiện được.Lúc ấy bạn sẽ hoặc hoàn toàn không phản ứng hoặc có thể phản ứng, nhưng phản ứng này được thực hiện trong vòng tỉnh táo, được xem chừng và cho phép.