Họ biết như bác sĩ A.Hãng đánh cá với thân chủ rằng những tai nạn mà họ lo đó không bao giờ có hết.Mấy năm trước có lần tôi lại nghĩ một đêm tại nhà hai vợ chồng bà.Dù ở chân trời góc bể, ngăn sông cách núi, cháu cũng ghi tâm tạc dạ rằng cô đã khuyên cháu gặp bất kỳ nghịch cảnh nào cũng luôn luôn mỉm cười, vui vẻ nhận nó như một kẻ trượng phu vậy".Má tôi hỏi: "Dale, cái gì mà khóc vậy?" Tôi sụt sùi đáp: "Con sợ sắp bị chôn sống".Thành thử tôi cũng lại được nghe những lời khuyên mà ba tôi đã viết trong thư: Phải quét hết những rác rưởi chất chứa trong đầu óc tôi đi.Vậy còn ưu tư nỗi gì nữa?".Trong hai năm, mỗi năm tôi làm 5.Phương pháp tự khuyến khích ấy ngớ ngẩn, nông nổi và ngây thơ ư? Không đâu.Vợ chồng tôi có lần ăn tiệc nhà người bạn là anh John ở Chicago.
