Đoạn văn dưới đây được trích từ cuốn Accidental Millionaire (Tạm dịch: Nhà triệu phú tình cờ), một cuốn tiểu sử về Jobs, sẽ khiến độc giả cảm nhận được những trải nghiệm thời thơ ấu của Jobs phi thường đến cỡ nào.Tôi là một thằng bé béo bệu lóng ngóng, vụng về.Ý tôi là, thật nực cười, Dhuey nói.Tôi không nghĩ là trường học đã có lúc nào đó biết được Christopher có tài năng thiên bẩm, cậu em Jeff nói.Cohen và Nisbett muốn đo lường, càng chính xác càng tốt xem bị gọi bằng từ đồ khốn là như thế nào.Và nghiên cứu của Hofstede gợi ý một điều gì đó chưa từng nảy ra trong đầu của ai trong giới hàng không: nhiệm vụ thuyết phục các cơ phó biết tự khẳng định bản thân mình sẽ phụ thuộc rất lớn vào xếp hạng khoảng cách quyền lực của nền văn hóa mà họ thuộc về.Với sự trợ giúp của hai giáo sư Học viện, họ phân những người chơi violin trong trường ra thành ba nhóm.Kỷ niệm ấy khiến ông bật cười.Tác giả quả quyết rằng các vĩ nhân không tự dưng mà có, cũng không được thúc đẩy bởi chỉ có thiên tài hay tài năng.Đây chính là thời điểm các tuyến đường sắt được xây dựng và thị trường Phố Wall nổi lên.
