Thomas, và giao cho ông này công việc khó khăn đi thâu những số tiền đó.Phương pháp ông giản dị lắm.Tôi dám cuộc với bạn rằng bữa đó thầy về nhà, vui như sao, kể lại chuyện cho vợ nghe và buổi tối, khi rửa mặt, ngắm bộ tóc trong gương, tự nhủ, "Kể ra tóc mình đẹp thiệt".Khi đi qua một gian nhà sạch sẽ, ông hỏi: "Tại sao bọn này không dùng điện?".Từ lúc đó, nó hy vọng, tự tin và tương lai của nó thay đổi hẳn.Tôi khen ông ta khéo quản lý căn phố đó và kết luận rằng: Tôi muốn ở thêm một năm nữa, nhưng không đủ tiền trả.Đặt những câu hỏi bắt người ta phải trả lời "có" là một điều rất dễ.Nhưng nếu có ai chỉ trích rằng ý kiến ta lầm, thì chúng ta thấy bẽ và phản kháng lại liền.Bà ta la lên giọng đắc thắng: "Giá đó sao".Trong một bữa tiệc, ông khách ngồi bên tay mặt tôi quả quyết rằng câu "Có một vị thần nắm vận mạng của ta, ta cưỡng lại không được" là ở trong Thánh kinh.
