Ở trên ta đã nói về sức mạnh của mục tiêu.thân ra khỏi chúng trong thực tại và lựa chọn xem có nên giữ lại hay bỏ chúng đi – dựa vào việc bạn là ai hôm nay, bạn đang ở đâu, và bạn muốn ngày mai mình ở vị trí nào.Tất nhiên, anh ấy là người đầu tiên ghi danh khóa học đó, mặc dù nó vẫn được tổ chức ở Vancouver.Tôi yêu cầu cả khán phòng lặp lại theo tôi câu nói đó và tôi thấy họ như phát điên lên! Họ phấn khích bởi cảm giác kinh ngạc khi họ đã sẵn sàng để đón nhận, và đó là cảm giác tuyệt vời bởi vì họ làm việc đó một cách hết sức tự nhiên.Tôi hỏi bạn, bạn có “chiếc bánh” để làm gì nếu bạn không ăn được? Vậy bạn định làm gì với nó? Đặt lên bàn và ngồi ngắm suốt buổi tối chăng? Bánh ngọt là để ăn và thưởng thức cơ mà.Người nghèo thường tỏ ra vụng về, lúng túng trong việc quản lý tiền bạc, thậm chí họ e ngại hoặc trốn tránh mọi vấn đề liên quan đến tiền bạc nói chung.Chúng ta tạm gọi sự tham gia này là “vào hành lang”.Tiền bạc in ra Kinh thánh, tiền bạc xây nên nhà thờ, tiền bạc gửi cha xứ của bạn đến và tiền bạc thanh toán cho các nhà truyền đạo…Ông đáp: “Không phải luôn chính xác như thế nhưng phần lớn trường hợp, người giàu suy nghĩ theo một cách nhất định, còn người nghèo suy nghĩ theo cách hoàn toàn ngược lại.“Tôi sẽ làm gì nếu tôi là người lạc quan và muốn vươn lên, nhưng chồng tôi lại là người an phận.