Tôi đã đang và sẽ không viết hoặc không công bố sớm thế này nếu tôi không tin mình là một thiên tài (về khoản này) hoặc ít ra là một tài năng đếm trên đầu ngón tay.Chúng lã chã nhảy dù xuống sách.Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần.Nhưng lại ý nói về sự bỏ học để theo con đường mình chọn của tôi.Ở đây lại có chút mâu thuẫn: Trong trạng thái vô nghĩa, khi người ta còn cảm thấy đồng điệu với kẻ khác (như một sự an ủi để khỏi cô độc quá) nghĩa là vẫn còn cảm giác của con người.Nhưng mà chắc là ra được thôi.Đây là một thử thách nữa.Tội bác quá, bệnh nhân này quả khó chữa.Nó không bắt nạt được đứa mạnh thì nó bắt nạt đứa yếu hơn.Bác thích gánh nặng của sự hy sinh này chứ? Không, tất nhiên là không rồi, có ai thích mệt đâu.
