Chúng tôi mò mãi không thấy.Tôi vẫn ngồi không động tĩnh như gỗ đá.Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua.Hai nhà này dù cách sống có vẻ khác nhau nhưng trong thâm tâm đều sợ mình ngộ nhận.Tôi để họ hơi lo, một chút thôi, để họ có một chút hạnh phúc tìm kiếm.Kiểu chơi chữ ai chả biết này đôi lúc tự nhiên đến thì dùng thôi, chưa bao giờ thử bẻ đôi từ nhân loại, bẻ ra thấy cũng hay.à còn nhớ thủa ấy tôi luôn ngồi ngay sát bảng và trong những giờ quằn quại toát mồ hôi đó có lần tôi lỡ đánh một tiếng rắm xuống lớp điều đó làm tôi còn ngượng ngập cả mấy buổi sau dù không biết có ai biết đó là tiếng rắm của tôi giữa những cô cậu học trò ngồi san sát nhau như gia súc bị tống lên xe chở đến lò mổ…Bác đùa lại: Sức cháu có đánh được nó không.Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi.Cái bộ mặt đó tôi đã nhìn thấy một lần và không muốn thấy lần hai.