Rồi lên giường ngủ say, quên hết ưu tư.Chẳng hạn, đời bà dì tôi là bà Viola Alexender đã chứng minh lời đó một cách kiêu ngạo.Bà chẳng có ai ở gần đền nói chuyện cho khuây khoả, ngoài mấy người Mễ Tây Cơ và người da đỏ không biết lấy một câu tiếng Anh.Anh nói với tôi rằng sự thử thách này đã cho anh thấy một điều cực kỳ quan trọng: khi bạn có nước ngọt để uống, đủ thức ăn để đầy dạ dầy; bạn không có quyền ta thán nữa.Chán nản, nát lòng, tôi không biết quay ngã nào.Đất như sụt dưới chân tôi.Đau đơn quá, ông không chịu nổi.Và chúng ta nên nhớ điều này: dù sản nghiệp của bạn có cả Hiệp Chủng Quốc với một hàng rào gà chui không lọt ở chung quanh đi nữa, thì mỗi ngày bạn cũng chỉ ăn có ba bữa và mỗi đêm cũng không ngủ trên hai cái giường.Tôi không bao giờ quên được một ý kiến đã đọc trong tờ báo Đời bạn.Đại tướng Grant còn gặp một cảnh chua cay hơn nữa.
