Nhưng ngay khi ông khép cửa, thì trí óc của ông, đã mệt nhọc gì đâu bỗng hoá ra lười biếng.Học cái gì? Điều đó không thành vấn đề, từ xưa tới giờ nó chưa bao giờ thành vấn đề.Vậy bạn phải tiến chầm chậm.Nó ngắn quá đi thôi.Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình.Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Tôi nhấn mạnh bao nhiêu vào điều đó cũng không phải là thừa.Quên mục đích đi, chỉ nghĩ tới miên chung quanh bạn thôi, và sau một thời gian, có lẽ vào lúc mà không ngờ tới nhất, bạn bỗng nhiên tự thấy mình ở một trong một châu thành xinh xắn trên đỉnh một ngọn đồi.Lẽ ấy tự nhiên, tầm thường nhất, từ đời nào tới giờ ai cũng biết nhưng chứa một chân lý sâu xa mà phần đông chúng ta suốt đời không nhận chân được.