Mỗi người thường chỉ va chạm với một mảnh vỡ trong chiếc gương bạn.Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi.Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ.Chúng tôi đã chết rồi.Tôi biết, sự muốn mới này mới hơi sự muốn mới trước đó, trong tôi.000 đồng, bớt 1000 còn 34.Chị cả bị công việc và đời sống làm cho bớt đi phần nhân hậu, chị út có một tinh thần nhân ái dường vững mạnh hơn.Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá.Mọi người vẫn thấy bình thường.Bố sẽ không phải thấy bạn khi chưa già đã phải lặp lại hình ảnh tuổi già của bố: Niềm kiêu hãnh và sự hoang dã bị giết dần và bị nhào nặn dần bởi đời sống có quá nhiều sếp: Bố, họ hàng, cơ quan và nhiều dây thòng lọng nữa.
