- Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó.Ở đâu? Đừng mất thì giờ nữa.- Ngươi là ai? Ngươi muốn gì? Cẩn thận đấy, lưỡi kiếm của ta không biết phân biệt bạn thù đâu.Ta chỉ nhận nước vào mà chẳng tạo ra bất cứ dòng chảy nào lấy nước từ ta cả.Để an toàn và tránh thú dữ tối qua, anh đã ngủ trên một chạc cây cổ thụ.Còn sống - còn hy vọng.Kỳ lạ thay, bây giờ Sid ít cảm thấy lo lắng hơn về việc liệu mảnh đất mình chọn có đúng là nới Cây Bốn Là thần kỳ sẽ mọc hay không.Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm.Nghe xong câu chuyện, Jim xúc động cởi đôi giày cũ ra để đôi chân trần của mình trên bài cỏ mọc đầy những cây bốn lá xanh rì một cách thoải mái.Anh sẽ nói chuyện với Sid để xem anh ta có muốn về cùng anh không.