Vì vậy, nhà văn thường ngăn vợ lại bằng cử chỉ âu yếm ấy.Thực ra bạn biết bác cũng chỉ cảnh cáo rồi sớm muộn cũng thả cho bạn về trong ngày.Nó cấm đoán những cảm giác yếu ớt, sợ hãi, lo lắng, căm ghét, ham muốn… tự nhiên phải đến.Lần sau thì có lẽ họ không tha vì nói đúng quá, chả chừa ai ra.Nhưng đấy là chuyện của buổi sớm.Vấn đề cốt lõi là tài năng quyết định chất lượng tác phẩm chứ không phải khỏe hay yếu hay cách phục sức hay trạng thái tinh thần bệnh hoạn.Nhưng không phải là tất cả.Nhưng mà này, ta đâu có cần danh tiếng.Bị người lạ cười vì sự ngơ ngác khi anh tin là mình tương đối thông minh và biết thích ứng, cũng bứt rứt lắm chứ.Có gì để thanh minh.
