Vấn đề này nữ biên tập viên một tạp chí nhỏ đã đặt ra với một biên tập viên nam đồng nghiệp.Tổng thống cũng là một con người.Buổi lễ choáng ngợp một rừng hoa và một rừng cờ.Sở dĩ không có những tràng vỗ tay đơn giản là vì họ quá bất ngờ, họ không biết bao giờ tôi mới vô đề nói về tương lai của thương thuyền nước Mỹ! Từ đó trở đi, không bao giờ tôi quên đề tài mà tôi sẽ nói.Hãy xem việc rút lui của bạn là một điều hết sức tự nhiên.Đó là một cơ hội của bạn đấy!Xưa kia, trong một xã hội hay tranh chất và với những con người thích sống đơn lẻ, câu này có vẻ được ưa chuộng.Hãy nghĩ rằng họ cũng như bạn, và có điểm tương đồng với bạn, nên việc kiếm một đề tài để nói thì không khó chút nào!Giọng nói của tôi khó nghe thì tôi cười bằng ánh mắt, cười bằng cử chỉ.Bình thường Hope đâu có như thế, chỉ khi ánh đèn camera chiếu vào là Hope trở nên luống cuống lập cập.
