Và tha thứ cho những cái không hay của nàng.Chúng tôi gặp cậu ở nhà cậu và cùng đi.Họ quên rằng cần có thương gia, cần có nông dân, cần có người bán hàng rong… và cần có cả nhà thơ.Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ.Mà cũng là bỏ ngoài tai, ngoài mắt, ngoài xúc giác tất cả.Nàng cười buồn: Nhịp đập trái tim anh.Bác gái nằm giường đối diện cũng dậy.Cũng dễ hiểu, đã bon chen thì mấy ai còn sáng suốt.Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn.Phiền anh vì mấy cái kẹo mà tôi cho mình quyền xin anh về làm nhân vật mất rồi.