Và vừa nghe tiếng con chuột lang gặm củ cà rốt rột rột.Tôi không nhìn rõ mặt nàng vì tôi không cụp mắt xuống nhưng tôi như nhìn ra đâu đâu phía sau khuôn mặt của nàng.Kẻo mọi người lại trách đi công tác mà không mang gì về.Bác gái: Hôm nay hai giờ chiều bác mới ăn cơm.Quả thực là hôm nay cả nhà lo.Và sẽ ngạc ngạc nhiên hơn nếu nó đã được phát minh mà tôi chưa biết bao giờ.Cảm giác sợ hãi, đau đớn hay tuyệt vọng tột cùng cũng là một khoái cảm.Không hiểu sao ông ta phán ngon ơ như vậy.Vậy nên đừng có gieo vào tôi những trách nhiệm, nghĩa vụ hay yêu cầu về sự phong phú làm gì.Mà cũng là bỏ ngoài tai, ngoài mắt, ngoài xúc giác tất cả.