Cháu vẫn nằm trong chăn.Tôi phải viết dù chú đầy sức mạnh, lại là công an.Hãy bỏ dần thói chờ đợi ấy đi vì có vô số tội ác và rủi ro đang chờ ập lên đầu những kẻ như vậy.Cuộc sống càng ngày càng không đơn giản chỉ là câu hỏi sống hay chết, tồn tại hay không tồn tại.Ông có thể bắt ông cụ chết theo cách ông thích.Em sẽ thôi là một sinh linh.Và dĩ nhiên, nó cần thuộc ít nhiều quyền sở hữu của họ.Nói đây là cuộc chiến thì to tát quá.Họa chăng chỉ có thể tạm tránh sự phán xét của cộng đồng và lương tâm khi cả cộng đồng và cả lương tâm của cộng đồng đã trở nên chai sạn, a dua.Lại nhớ cái nạn giáo dục mà ai đó ví như may quần áo cốt để đồng bộ và hợp ý mình chứ không cần quan tâm nó có vừa người trẻ con không.
