Lúc mọi người bắt tay vào việc, ông đã làm gần xong nửa công việc hôm đó.Má tôi hỏi: "Dale, cái gì mà khóc vậy?" Tôi sụt sùi đáp: "Con sợ sắp bị chôn sống".Tôi yên ổn làm ở đó cho đến chiến tranh, tiệm phải đóng cửa.Mặt tôi vừa toạc vừa sưng, mắt tôi gần nhắm nghiền lại.Song thân tôi lấy sự giúp đõ kẻ khác làm vui.Gặp gió mùa, dông tố, đáng lẽ chết vì sợ, thế mà không.! "Trời! Lúc đó tôi mới sợ làm sao! Tôi run lên.Hết sức làm được tới đâu thì làm, còn kết quả, phó cho vận mạng".Các y sĩ Hy Lạp đã cổ xuý nó 500 năm trước Thiên Chúa Giáng Sinh.Không biết đi đâu nữa, tôi vào nghe thuyết pháp về câu: "Chinh phục được tinh thần mình còn quan trọng hơn là chinh phục được một châu thành".
