Tôi đã biết đến đề tài này từ 24 năm trước.Như chúng ta đã nói, “Phobia” là nỗi sợ hãi.Tại sao chúng ta lại nhìn vào trong đó? Bởi vì chiếc day buộc kéo từ đó ra.Ví dụ như trong phòng số 2, chiếc ghế được xếp sau dàn âm thanh nổi và ti vi, còn giá sách treo trên tường, bạn nên chuyển đổi giữa các đồ vật.Lúc này, cần đến gần họ và chủ động đưa ra tấm danh thiếp của bạn.Cô ấy bắt đầu xem giải vô địch thế giới của môn thể thao vua sau khi “chạm trán” cầu thủ người Argentina là Batistosa, cầu thủ người Italia là Gio và các tay vợt nổi tiếng khác của môn bóng bàn mà cô ấy quan tâm… (theo cách này, bạn có thể cái nhìn tốt hơn về họ).Nhưng là sợ hãi gì? Hãy lấy từ “acro” và kiểm tra xem liệu có từ nào khác quen thuộc với chúng ta có chứa “acro”? Có từ “acrobat” – diễn viên nhào lộn.Trong vòng một tiếng rưỡi, tôi ngồi và cố gắng bằng mọi cách hướng dẫn cho bà cách ghi nhớ những gì liên quan đến bà một cách rõ ràng – khóa cửa trước khi ra khỏi nhà, uống thuốc đúng giờ, nhớ các cuộc hẹn với bác sĩ.Nó nằm ngay bên phải cửa hàng ăn mà bạn thường đến.Họ làm vậy là để cho mùi thơm ngon của chiếc bánh vừa mới ra lò kết nối với các tế bào thần kinh trong bạn.