Có những lúc nụ cười không phải lúc nào cũng đi cùng với niềm vui và nước mắt chưa thể nói lên điều tuyệt vọng.Bạn là một người thầy, mỗi ngày bạn phải lên lớp với những học sinh, sinh viên quen thuộc để truyền đạt lại những kiến thức và kinh nghiệm của mình.Đừng đợi cho đến cuối đời mới chợt nhớ ra những điều mình ao ước.Vậy thì anh ta đâu phải là một người thật sự cứng rắn.Có lẽ đối với anh, không có khái niệm tồn tại của thế giới, vì anh đã không hề trực tiếp trải nghiệm qua bất kỳ điều gì bên ngoài thị trấn bé nhỏ ấy.Hãy tận hưởng những điều bạn thường làm mỗi ngày, đó có thể là cuộc trò chuyện bất chợt với đồng nghiệp, là lần gặp gỡ tình cờ với người hàng xóm, có thể điều đó sẽ giúp bạn hiểu hơn về cuộc sống của họ.Những người này có điểm gì chung? Có ai trong số họ tỏ ra bi quan - luôn luôn đợi chờ điều tệ hại nhất xẩy ra? Hẳn là không.Cái phao duy nhất của anh trong cuộc sống bị tước mất.Khi những suy nghĩ của bạn cứ trôi miên man hết ý tưởng này đến ý tưởng khác, bạn sẽ khó mà chợp mắt được.Bạn có cho rằng, lúc nào bạn cũng đúng? Và bạn có cho rằng đó quả là một điều tuyệt vời?
