Bây giờ hãy lùi lại và nhìn hai danh sách bạn vừa viết ra.Như trường hợp của một người làm nghề xuất bản ở New York, tên là Stephen, 54 tuổi.Ông cũng không muốn nghe người khác nghĩ bạn phải làm gì, hoặc bạn nghĩ mình có bổn phận phải làm gì.Cố đặt mục tiêu càng cụ thể càng tốt: có thể viết những câu đại loại như: “tôi muốn hạnh phúc”.Patricia đưa ra câu trả lời điển hình của người không may: “nếu tôi thất bại, thì tôi nằm vật ra sàn mà rên rỉ với ý nghĩ.Kết quả cho thấy 50% những người được hỏi cho rằng mình may mắn, 14% nhận mình là đen đủi.Không lâu sau, cú té lần thứ hai khiến cô gãy chân.với họ, cái hộp đựng đinh ghim không chỉ là cái hộp – mà nó có thể là đồ cắm nến.Bạn không biết tương lai đang dành cho mình những gì.Mức độ suy nghĩ mê tín cao như thế chỉ thể hiện phần nổi của tảng băng, bởi vì nghiên cứu cũng thấy rằng rất nhiều người ngại thừa nhận mình tin dị đoan.