Biết chuyện này sẽ xảy ra những đến lúc thì cảm thấy khó xử.Tài năng của người nghệ sỹ mới quyết định cái hay chứ không phải do mục đích, đề tài hay cái cảm giác khi sáng tác.Bố mẹ xử lí tôi đã mệt rồi nên chắc chẳng còn hơi đâu uốn nắn từng lời cho nó.Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi.Nàng vẫn nằm im trong căn phòng màu hồng.Rồi lại thôi, vào ảnh chắc sẽ không đẹp.Dù như thế có nghĩa là lớn đầu rồi mà tôi vẫn chẳng tàn nhẫn được mấy.Không được, như thế người ta sẽ nói này nói nọ, ngại chết.Những con lợn ấy lại đã đang và sẽ làm chủ biết bao nhiêu đàn bà và trẻ con.Nó mất hay không mất là may đây? Dăm giọt loang lổ ở khoảng đất trống mình lầm là của mình kia thuộc về giấc mơ của ai? Họ lại đang chu du với nó hay tẹo nữa có người khóc òa lên vì mất nó?